18/07/2022
Nghệ sĩ
Văn Nhân 143
TRẦN VĂN LỢI
Nghệ
sĩ
Sân khấu mở ra bề bộn chuyện đời
khán phòng lặng đi, rồi trào lên như biển
ai khóc
ai cười
ai nhớ đến
người khuất sau tấm rèm
vẫn đốt cạn mình
thắp lên ánh hào quang vở diễn...
Anh viết giấy khai sinh những câu chèo
ấm chè đặc suy tư
khói thuốc lá bay mềm dáng múa
anh thèm chua mãn tính câu hát Thị Màu
từng ngộ độc giọng cười Xuý Vân giả dại
liêu trai miền Từ Thức
mài đêm soi tìm lấp lánh Trinh Nguyên
giọt nến tích chèo rỏ nước mắt Thị Phương...
bộ râu rất Sêch-xpia
kiêu hãnh như niềm cô độc
khuôn mặt đắp bằng bao chuyện thị phi
sáng lên trầm tĩnh
khuôn mặt dẫu chưa bao giờ được tô son
anh cũng không tự trát phấn cho mình.
Những bông hoa mọc lên từ hương thơm
nở lặng thầm thành mùa xuân thể nghiệm
khi trùng tu điệu chèo
và tân trang nhân vật
anh thấy mình cần phải mới nhiều hơn nữa...
Cởi ra từng điệu múa
anh gặp những tích chèo hổn hển phục sinh...