ĐỖ PHÚ NHUẬN
Người
đi vào tâm dịch
Cuộc chiến lạ kì không tiếng súng
Kẻ thù giấu mặt nấp quanh mình
Cuộc chiến vô hình không cân sức
Mà rất nhiều mất mát hy sinh.
Đồng đội tươi cười tiễn đưa nhau
Ánh
nhìn ướt lệ giấu vào đâu
Điểm hẹn tận
cùng nơi tâm dịch
Covid tràn lan
khắp địa cầu.
Bàn tay anh vỗ về an ủi
Nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau riêng
Trái tim người bệnh đang đập gấp
Ngực lép cồn lên nhịp cuối cùng.
Nén tiếng thở dài... đành bất lực
Mắt kính nhòe trong giọt mặn mòi
Lặng thầm vuốt mắt người vừa khuất
Lá rụng vào khuya những phận đời.
Cả nước sục sôi trong điềm tĩnh
Giữa ngày buồn chợt có phút vui
Đưa tiễn người về tay siết chặt
Bó hoa thơm từ mắt ướt cười.
Viết bao nhiêu cũng là chưa đủ
Những chiến binh áo trắng thời bình
Xin Tổ quốc một lần tạc tượng
Về người con thầm lặng hy sinh!